Thế nào là bạo dâm và
khổ dâm - câu chuyện của ngọa triều hoàng đế
BS. HỒ ĐẰC DUY
q Sado - Masochism là gì?
q Marquis De Sade và Sacher Masoch là
ai?
q Đại Việt sử ký toàn thư chép thế
nào về Lê Long Đĩnh?
BẠO DÂM HAY ÁC DÂM
Danh từ này bắt nguồn từ
chữ Sadism dùng để mô tả một hoạt động tình dục quái đản có đặc tính tàn
bạo, hung ác hoàn toàn xa lạ với một giao hợp bình thường, nó được xem như
một biểu hiện bệnh hoạn đồi trụy, đó là một sự lệch lạc tình dục, một dạng
bệnh tâm thần.
Sadism do chữ SADE mà ra,
Sade là một giòng họ quí tộc ở Pháp, người khai sinh ra danh từ này tên là
Donatien Alphonnes Francoise De Sade, đó là một bá tước, ông sinh ở Paris
vào năm 1740, ông đã bị Napoleon bắt giam tại Hospice de Charento và chết
tại đó năm 1814 vì Napoleon cho rằng ông ta là một tên điên. Bá tước Sade là
một nhà văn với những tác phẩm rất nổi tiếng về những hoạt động tình dục
quái đản vào thế kỷ XVIII như Justine, Julliette Aline et Valcourt...
Trong tác phẩm Kama -
Soutra của Vatsyayana Ần Độ do Lamairesse dịch ra tiếng Pháp ấn bản năm 1952
tại Paris có in thêm một bài của Sade, trong đó Sade đã tổng kết một số
trường hợp phong tục, tập quán về tình dục trong lịch sử của một số quốc gia
trên thế giới từ Philippine cho đến Caribe, từ Brazil, Perou cho đến Anh
Quốc, Italie... Do ảnh hưởng của các tư tưởng quái đản cũng như các trường
hợp hành lạc có tính cách hung dữ tàn bạo ông đã mô tả trong các tác phẩm
của ông mà người ta đặt tên cho nó là sadism.
Người mắc chứng ác dâm
được định nghĩa như là người chỉ tìm thấy khoái lạc, cực khoái tình dục khi
hành hạ hoặc làm cho đối tượng phải đau đớn khổ sở trong khi hành lạc.
Mức độ của ác dâm có thể
chia ra từng dạng tàn bạo khác nhau về mặt lời nói và hành động. Nhẹ thì rên
rỉ chửi rủa, cấu véo, nặng có thể gây tổn thương tử vong... trong lúc làm
tình.
Về lời nói có thể là phát
âm những lời cục cằn, thô tục, chửi rủa, mạt sát, la hét, rít, gầm rú, gào
thét cuồng loạn với mục đích là mô tả bản năng thú vật qua ngôn ngữ trong
khi giao cấu.
Về phương diện hành động
thì ngắt véo, đánh đập, phun nước bọt, cắn xé cào cấu hoặc dùng dụng cụ để
tra tấn như trói bằng dây da, quất bằng roi, dìm đầu đối tượng vào nước, bóp
cổ hoặc gây tổn thương thân thể bằng dao găm, búa, thậm chí hung bạo hơn là
phải đổ máu, ỉa đái mới gây ra hưng phấn tình dục cho người bị bệnh ác dâm.
Trong lịch sử nước ta
cũng có những vị vua mắc chứng ác dâm như vua Lê Ngọa triều, Chúa Trịnh
Sâm...
Đại Việt sử ký toàn thư
trang 26b, Bản kỷ quyển I, kỷ nhà Lê chép rằng: "... Long Đĩnh lại có tên là
Chí Trung, con thứ năm của Lê Đại Hành ở ngôi 4 năm, thọ 24 tuổi (985-1009)
băng ở tẩm điện, vua làm việc càn dở giết vua cướp ngôi, thích dâm đảng
tàn bạo..." Trong Đại Việt sử lược là bộ sử cổ nhất nước ta ghi chép
tính tình của Lê Long Đĩnh như sau:
Tính vua ưa chém giết.
Có người phạm tội sắp phải hành hình vua bắt lấy cỏ tranh quấn vào người rồi
đốt. Lại sai tên hề là Tiêu Thủ Tâm cầm con dao cùn nhụt mà xả vào người
phạm tội để cho lâu chết. Như thế, phạm nhân phải kêu la ai oán thống thiết
đến vài ngày. Liêu Thủ Tâm thấy vậy cợt rằng: "Mày không quen chịu chết".
Nhà vua cười rộ lên
lấy làm thích thú. Phàm đánh trận, bắt được quân địch vua cho áp giải đến bờ
sông. Lúc thủy triều rút xuống thì sai làm cái chuồng dưới nước, rồi đuổi tù
binh vào trong chuồng. Khi thủy triều dâng lên, tù binh ngộp hơi thì hả
miệng ra rồi uống nước mà chết. Lại bắt (tù nhân) treo lên cây cao rồi sai
người ở dưới chặt cây. Có khi vua đi chơi ở sông Chi Ninh, sông có nhiều
thuồng luồng, bèn trói người ở một bên ghe, rồi cho ghe qua lại giữa dòng
nước, khiến cho thuồng luồng nó sát hại đi. Còn phàm những con vật (nuôi để
cúng tế) đem cung cấp cho nhà bếp, trước tiên phải sai người khiêng vào để
tự tay vua đâm chết đã, rồi sau mới giao cho người nấu bếp. Lại khi, nhà vua
đặt mía trên đầu bậc tu hành là Đức Tắng Thống Quách Mão mà róc, rồi giả vờ
sút tay dao phập vào đầu Quách Mão chảy máu ra, vua cười rầm lên. Hoặc đêm
đến vua sai làm thịt mèo để cho các tước vương xơi. Ắn xong vua đem đầu mèo
bày ra, các tước vương đều mửa thốc mửa tháo cả lên. Mỗi khi đến buổi chầu
thì sai những tên hề ra nói leo lẻo luôn mồm để làm khỏa lấp những lời ai
bẩm bạch về việc gì. Lại thấy kẻ giữ cung làm món chả thì đến cùng người
tranh nhau mà ăn.
Năm Mậu Thân (tức năm
1008) là năm thứ 3, tháng Giêng, vua đổi niên hiệu là Cảnh Thụy năm thứ
nhất. Vua đi đánh hai châu Đô Lương và Vị Long bắt được dân Man và ngựa đến
vài trăm con. Vua sai người dùng gậy đánh số người Man bị bắt ấy. Nhân vì
đánh quá đau, họ kêu la ầm lên lỡ phạm đến tên húy của vua Đại Hành, Vua lại
cười rộ lên, sai đánh nữa và sai đánh mãi. Nhiều lần bị đánh là nhiều lần
người Man lại xúc phạm đến tên húy của vua Đại Hành mà nhà vua lại rất vui.
Lại khi đi đánh ái Châu (Thanh Hóa - ND) bắt được người châu ấy, vua cho làm
cái rựa rồi nhốt họ vào trong mà cười.
Ác dâm là một loại lệch
lạc tình dục, một dạng bệnh tâm thần, nó được xếp vào rối loạn hoạt động bản
năng kiểu say mê xung động trong Tâm thần học, xuất hiện có tính chất từng
cơn thường là khát vọng xâm chiếm lý trí, chế ngự toàn bộ tác phong người
bệnh, người bệnh nhớ lại thời gian lên cơn một cách không hoàn toàn. Các rối
loạn bản năng này gặp trong tâm thần phân liệt, nhân cách bệnh...
Ác dâm có thể được thể
hiện không chỉ thuần bằng các hành động tình dục mà nó có thể xảy ra ở một
số bệnh nhân khác. Có những báo cáo bệnh lý cho thấy có sự cực khoái dẫn đến
xuất tinh khi bệnh nhân đang tra tấn hành hạ nạn nhân và họ chỉ đạt được
thỏa mãn tối đa khi họ càng tạo ra cho đối tượng một hình ảnh đau đớn dã man
tàn bạo càng nhiều càng tốt.
KHỒ DÂM HAY THỐNG DÂM?
Đó là một trường hợp
ngược lại với ác dâm.
Người khổ dâm là người
chỉ thỏa mãn và đạt được cực khoái về tình dục khi họ được hành hạ dã man
đau đớn.
Ác dâm và khổ dâm (sado -
masochism) là một cặp cho và nhận.
Phần lớn người ta chỉ
nghe nói đến, gia đình xã hội pháp luật khó đưa loại bệnh nhân này ra ánh
sáng được vì họ là những người tự nguyện tìm đến với nhau. Hai khuynh hướng
ác dâm và khổ dâm đồng thời hiện diện trong cả hai cá thể này.
Masochism cũng bắt nguồn
từ tên của một văn sĩ người Áo đó là Sacher Masoch (1836-1895). Masoch là
một bệnh nhân loại này, trong các tác phẩm của mình ông đã mô tả các hoạt
động tình dục không bình thường mà về sau người ta đã lấy tên ông để đặt tên
cho hội chứng này.
Thật khó phân biệt một
cách rõ ràng ở một cặp Sado - Masochism, thường họ hay hoán đổi vai trò cho
nhau khi thì người đàn ông trong vai sadism và người đàn bà là masochism hay
ngược lại, những bệnh nhân loại này có thể là đồng tính luyến ái, có thể là
từng cặp riêng lẻ cũng có thể là cả một nhóm.
Trong lịch sử Trung Quốc
có nhan nhản các câu chuyện về đề tài này, thí dụ như câu chuyện của Hoàng
đế Hoàn Nhan Lượng nước Kim, Tùy Dương đế Dương Quảng là một loại dâm đãng
mất hết tính người.
Sách Dã Tiến Biên của
Trung Hoa chép về chuyện các Hoạn quan là những người ác dâm "Thủ giã khốc,
giá giả tấu" kể chuyện các ông hoạn quan này không còn khả năng tình dục, họ
phải dùng những dụng cụ trợ dâm để thỏa mãn các bà vợ hay các kỹ nữ rồi hành
hạ ngược đãi họ về mặt tinh thần lẫn thân xác đến nỗi các bà này phải khóc.
Gần đây trên báo chí
phương Tây người ta có kể chuyện một vị tai to mặt lớn đã bị bắt gặp vào một
nơi của những người sado - masochism, ông ta để cho những cô gái sadisma
quất roi da vào người, dậm chân lên ngực lưng, chửi rủa hành hạ để thỏa mãn
tình dục! Vì ông ta mắc chứng masochism hoặc Hội chứng Stockholm. Hội chứng
này kể về chuyện cô Paty Hearst khoảng năm 1986-1987 là con gái của ông trùm
báo chí Hoa kỳ bị bọn bắt cóc đánh đập, hãm hiếp, hành hạ dã man. Sau một
thời gian chung sống với bọn tội phạm này, Paty đã gia nhập băng đảng và
chấp nhận kiểu hành hạ sado - masochism cho đến khi được giải cứu.
Một số văn sĩ, thi sĩ nổi
tiếng như Gerard de Nerval, Rimbaud cũng là những người mắc chứng sado -
masochism.
Ngoại trừ những bệnh nhân
tâm thần trầm trọng thật sự đã có những hành vi tàn bạo, gây tổn thương làm
què quặt hoặc giết chết nạn nhân, những tên tội phạm loại này thực chất là
những tên hiếp dâm, giết người cướp của sau khi đã thỏa mãn tình dục như một
vụ xảy ra cách đây không lâu ở Đồng Nai, tên tội phạm đã giết chết người
tình trong khách sạn, bỏ xác vào tủ sau khi đã ân ái với cô ta.
Người ta được nghe những
mẩu chuyện kể về những cặp sado - masochism thì có thể hình dung ra đó là
một trò chơi bệnh hoạn, một kiểu mua vui với những pha đầy bạo lực dã man
với roi da, dây trói, dao găm, xích sắt đèn mờ trong các tòa lâu đài cũ hoặc
trong các căn hầm đầy kịch tính, nhằm thỏa mãn cái ý nghĩ bệnh hoạn quái đản
về khả năng đạt được cực khoái trong hoạt động tình dục.
Đối với các cặp sado -
masochism ngoại trừ cách thể hiện tình dục theo kiểu đó họ vẫn là những
người bình thường về các mặt khác và người ta cũng không thấy ở họ có một
trạng thái tâm thần phân liệt.
Những cặp sado -
masochism là những người tự nguyện sống với nhau cho nên rất hiếm khi thấy
chúng kiện tụng hay đưa nhau ra tòa vì các hành động này.
Cho dù đó chỉ là một hành
vi tự nguyện giữa hai phía và có tính cách riêng tư trong đời sống tình dục
cá nhân, nhưng chúng ta cũng khó lòng chấp nhận khuynh hướng bày tỏ tình dục
theo kiểu quái đản đầy bệnh hoạn này.
Có lẽ nên đưa họ đi điều
trị để tránh ảnh hưởng cho xã hội.