Một thính giả hỏi về vấn đề rụng tóc, nguyên nhân, cách chữa nhất là việc cấy tóc:
Bình thường, mỗi ngáy ta rụng mất từ 50 tới 100 sợi tóc. Nhưng khi mà tóc rụng nhiều hơn hoặc từng mảng như vị thính giả tả, thì đây là một điều rất đáng quan tâm , cần được tìm hiểu nguyên do để mà điều trị.
Những lý do khiến tóc rụng nhiều như vậy có thể là:
Dùng mỹ phẩm cho tóc không đúng theo lời chỉ dẫn của nhà bào chế. Đó là các hóa chất để nhuộm tóc, uốn tóc, tẩy tóc. Nếu ta theo đúng chỉ dẫn thì các mỹ phẩm này ít gây ra thiệt hại cho tóc; nhưng nếu ta bôi trên tóc lâu quá, hoặc dùng quá thường xuyên thì tóc sẽ bị hư ròn, dễ gẫy và dễ rụng hoặc khi dùng thuốc nhuộm và uốn cùng một lúc.
- Khi búi tóc, nhiều người kéo tóc ra quá căng cũng làm tóc bị hư, rụng.
- Khi chải đầu , dùng lược quá mau ( răng liền nhau ) hoặc chải quá mạnh cũng gây rụng tóc.
- Rụng tóc hói theo di truyền
- Rụng tóc vì bị bệnh Alopecia Areata xẩy ra cho bất 1 cứ tuổi nào, lớn cũng như trẻ em.
- Đàn bà sau khi sanh vài tháng, tóc thường rụng rất nhiều có khi kéo dài cả nửa năm mới ngưng rụng
- Phụ nữ uống thuốc ngừa thai.
- Ăn uống thiếu đạm chất
- Chữa ung thư bằng tia phóng xạ hoặc hóa chất
- Một vài dược phẩm như vài thứ thuốc chũa bệnh phong thấp, cao huyết áp, bệnh tim..
- Thiếu chất sắt hoặc dùng nhiều sinh tố A
- Stress căng thẳng tâm thần, buồn rầu lo nghĩ
Điều trị gồm những mục sau đây
- Trước hết là phải truy tìm và tránh xa nguyên nhân đưa tới rụng tóc
- Sử dụng hóa chất mỹ phẩm về tóc đúng cách
- Dành cho tóc một sự chăm sóc cẩn thận và nhẹ nhàng
- Chữa các bệnh gây ra rụng tóc
Hiện nay có nhiều dược phẩm giúp mọc tóc như Propecia( mỗi ngày một viên, tốn khoảng 50 mỹ kim mỗi tháng; Rogaine Minoxidil bôi . Các thuốc này cần được dùng trong thời gian khá lâu ( từ 3 tới 6 tháng ) thấy kết quả, dồng thời thuốc cũng khá mắc.
Về việc cấy tóc, thì một bác sĩ thẩm mỹ Người Mỹ cho hay:
Đây là một phương pháp rất hữu hiệu và đã được áp dụng từ năm 1930 ở bên Nhật. Bác sĩ chuyên khoa sẽ lấy từ vài sợi tóc dến vài chục sợi tóc trên đầu nơi có nhiều tóc mọc, của nười bệnh rồi cấy vào nơi tóc rụng nhiều. Mỗi lần cấy cách nhau vài tuần. Tùy theo cấy tóc nhiều hay ít, việc cấy có thể hoàn tất trong vòng nửa năm tới vài năm. Tổn phí thay đổi từ dăm ngàn mỹ kim tới vài chục ngàn mỹ kim.
Ngoài ra, ta có thể dùng tóc giả, tóc thật với nhiều kiểu khác nhau
Riêng trường hợp của em Minh, thì tôi xin có vài lời tâm sự, với tư cách một người thầy thuốc và một người đã hoàn tất việc gây dựng tương lai cho năm người con:
Tôi thông cảm việc em bị rụng tóc nhiều sau khi nhuộm tóc bằng một hóa chất quá mạnh. Việc rụng tóc này trầm trọng đến nỗi đã khiến em trở nên rất buồn phiền, xấu hổ, không dám gặp bạn bè, chểnh mảng cả việc học hành . Tôi đồng ý với em là cái răng cái tóc là góc con người, như dân gian ta thường nói. Nhưng việc rụng tóc là chuyện thường xẩy ra ở cõi đời này. Em đã biết nguyên nhân và em đã ngưng dùng hóa chất đó. Bây giờ em chỉ còn tìm phương tiện để chữa, thay thế phần tóc đã mất đi. Em có thể dùng những thuốc mà tôi vừa kể trên mà tôi chắc là ở VN cũng có bán. Còn việc cấy tóc mà em hỏi thì ngay tại Saigòn, Hà Nội cũng có nhiều bác sĩ thẩm mỹ Việt Nam ta có dư khả năng chuyên môn để cấy tóc, nếu em muốn. Giải phẫu thẩm mỹ, theo tôi biết , ở bên nhà rẻ hơn ở bên Mỹ rất nhiều.
Cho nên, việc gì mà em phải thất vọng đến nỗi quá tuyệt vọng, thay đỏi nếp sống bình thường, bỏ bê cả việc xây dựng tương lai. Xin em hãy nhìn chung quanh em: thiếu gì người hói tóc đến chọc cả dầu, thiếu gì người cạo troc đầu, như các vị tu hành, mà họ đâu có đến nỗi bi quan, tuyệt vọng như em. Tôi chỉ mong em suy nghĩ lại: Tóc cũng chỉ là một bộ phận của con người, không có tóc không phải là một cái tội, một cái gì đáng xấu hổ, để mà phải vùi dập, băng hoại đời mình.
Chúc em lấy lại can đảm, nhìn đời với nhãn quan mầu hồng hơn, trở lại vói sinh hoạt thường lệ, sửa soạn cho tương lai. Em còn trẻ quá mà.
Ông Hương Bình
Theo như ông tả thì người con trai của ông, năm nay 30 tuổi, đã mang tất cả triệu chứng của bệnh tâm thần phân liệt dạng hoang tưởng.
Đây là một rối loạn tâm thần khá nghiêm trọng,với đặc tính là sự phân hủy các tiến trình suy tưởng, đáp ứng cảm xúc và tiếp xúc với thực tại.Người bệnh thường cảm thấy là mọi hành động, suy tư và cảm giác của mình là do người khác kiểm soát hay chia sẻ ( con ông thì nghĩ là công an hình sự luôn luôn theo dõi cháu). Bệnh nhân trở nên ít năng động, không muốn ai biết tới bệnh tình của mình, không lao động chân tay cũng như trí óc, trong người cảm thấy bức xúc, hay gây gổ với mọi người, hay quên .
Bệnh tâm thần này có thể điều trị được. Tôi có mang ca của cháu ra thảo luận với một bác sĩ chuyên khoa tâm thần người Mỹ, thì ông ta góp ý kiến như sau: Cháu đang được điều trị bằng một số dược phẩm tốt, căn bản đã có từ lâu. Nhưng hiện nay có nhiều dược phẩm mới hơn, công hiệu hơn và ít tác dụng phụ hơn. Tôi xin kể tên một số thuốc đó như sau:
Risperidol, Geodon, Seroquel, Zyprexa, Clozaril. Ông thử hỏi các bác sĩ chuyên khoa tâm thần ở bệnh viện Trung ương Huế xem ý kiến các vị đó ra sao.
Song song với dược phẩm, bệnh nhân cũng cần có những tâm lý trị liệu, những sinh hoạt tập thể, những huấn luyện phục hồi tâm lý, xã hội. Bệnh nhân cần đước giải thích về bệnh tình của mình; cần được hướng dẫn để suy tư trở lại bình thường; cần được sinh hoạt với người đồng cảnh ngộ để quan sát, chia sẻ khó khăn; được giải thích về cách dùng thuốc cũng như công dụng của thuốc. Tóm lại là bệnh nhân cần được sự hỗ trợ, chăm sóc của nhân viên y tế cũng như gia đình, để học hỏi lại nếp sinh hoạt bình thường.
Còn trường hợp của bà vợ ông thì bả vì quá buồn rầu, lo lắng về bệnh tình của người con trai nên sinh ra bệnh trầm cảm buồn rầu. Các thuốc mà bà nhà đang uống cũng tốt, nhưng hiện nay có một số thuốc về trầm cảm công hiệu hơn như Prozac, Zoloft, Celexa, Effexor.. ông có thể xin bác sĩ thay đổi , có khi lại mau lành hơn. Đồng thời bà nhà cũng cần được khuyên nhủ, hỗ trợ, được giải thích là bệnh của anh con trai có thể chữa được, để bả khỏi tuyệt vọng
Chúc ông và gia đình ta mau trở lại bình thường.
Bà Hồ Trang Đài, 57 tuổi ở Huế
Chúng tôi xin tóm tắt lại bệnh tình của bà rồi góp ý kiến:
Bà bị cao huyết áp từ hai năm. Đo huyết áp thì lúc cao lúc thấp: có khi lá 170/ 140 có khi chỉ 140/ 90, nghĩa là nó muốn cao thì cao, muốn thấp thì thấp, không có con số cao bình thường.
Có người nói bà cao HA vì ở vào tuổi tiền mãn kinh. Nhưng bà thấy là khi có nhiều suy nghĩ thì HA tăng. Đã thử nghiệm về máu và nước tiểu, kết quả đều tốt.
Bà đã dùng một vài loại thuốc nhưng chỉ uống một thời gian rồi bỏ.
Bà hỏi là muốn đi học thì có sao không, vì bà sợ nếu không học thì sau này khi lớn tuổi có thể bị lãng trí.
Xin thảo luận và góp ý với bà Trang Đài:
Cao HA là một bệnh rất thông thường, mà tới trên 90% không biết rõ nguyên nhân. Có thể là do di truyền, do ảnh hưởng nếp sống từng cá nhân như thói quen dinh dưỡng, căng thẳng tâm thần, béo mập...Cao huyết áp cũng có thể do một số bệnh của cơ thể gây ra như bệnh về thận, bệnh tuyến giáp, bệnh hẹp động mạch chủ coarctation aorta; do uống nhiều rượu, do uống thuốc ngừa thai, thuốc có chất steroid,bạch phiến hoặc cam thảo.licorice. Bệnh diễn biến rất âm thầm, đôi khi bệnh nhân thấy chóng mặt, nhức đấu , bốc nóng hỏa trên mặt, mệt mỏi. Nhiều người chỉ biết có bệnh khi có biến chứng trầm trọng như tai biến động mạch não, cơn đột tim.
Trường hợp của bà, theo bà thì HA chỉ cao khi bà suy nghĩ, vậy thì nguyên nhân là do căng thẳng tâm thần. Bà có uống thuốc, nhưng chỉ một thời gian là bỏ vì bà đo máu thấy không cao.
Theo tôi nghĩ, thì bà cũng không cần uống thuốc, mà cần tránh những suy tư, những phiền muộn nó làm xáo trộn tâm tình của bà. Vì khoa học đã chứng minh là khi mình bị stress như vậy thì cơ thể sẽ tiết ra một số kích thích tố, một số hóa chất làm thay đổi nhịp sinh hoạt thường lệ của các bộ phận, làm tim đập mau hơn, làm mạch máu co bóp, làm máu luu thông nhiều hơn khiến áp suất trong động mạch lên cao. Nếu tình trạng cứ kéo dài, thì tim thận suy yếu, huyết áp cao trở nên thường trực mà hậu quả thì khôn lường. Ấy là không kể, nhiều người khi bị căng thẳng lại có khuynh hướng ăn nhiều hơn, không vận động rồi lên cân, một trong nhiều nguy cơ gây cao huyết áp. Nếu bà có uống thuốc như bác sĩ cho thì nên uống đều đặn, chứ không phái khi uống khi không. Ngoài ra sự vận động cơ thể đều đặn cũng giúp làm hạ huyết áp và làm tâm thần bà thư giãn hơn
Còn việc học lớp thì nếu hoàn cảnh cho phép, bà có thể đi học để có thêm kiến thức cũng như để trí óc mình luôn luôn được xử dụng, tránh cho sự lười biếng trí tuệ bây giờ và về sau này.
Chúc bà có sức khỏe tốt và yêu đời, yêu người, nhất là yêu và chăm sóc cái cơ thể của mình mà thượng đế đã ban cho.
Một thính giả hỏi về bệnh vàng da:
Ông cho hay, vợ ông thuộc loại máu O, ông có loại máu AB, năm 1992 sanh con dầu lòng thì cháu bị bệnh vàng da bệnh lý, đã chữa kịp; năm 98 sanh cháu thứ hai bình an. Cả hai cháu hiện nay mạnh khỏe thông minh.Ông hỏi về di tính vàng da bệnh lý và cách phòng ngừa. Thực tình chúng tôi không được ông cho biết đủ dữ kiện, như loại máu của các cháu, ông bà và các cháu có mang phần tử Rh hay không và chi tiết thêm vế trường hợp xẩy ra vàng da của cháu lón, khi sanh tự nhiên thì bị bệnh mà cháu thứ hai sanh bằng phẫu thuật thì lại không sao. Xin ông vui lòng kêu vào đài VOA nói chuyện với chị Minh Phượng, cho thêm chi tiết ngõ hầu chúng tôi có đủ thông tin để tham khảo ý kiến các bác sĩ chuyên khoa vàgiải đáp thắc mắc của ông. Rất mong tin ông.
Ông
Ông hỏi về cách điều trị cho bệnh teo não vùng trán đứa dến già lẫn, quên toàn bộ, hành động như con nít, làm gì thì làm, luôm ăn ... mà trong người vẫn mạnh khỏe.
Thưa ông: cụ nhà ở trong trường hợp bị sa sút trí tuệ, một chứng mà nhiều người khi nghĩ tới nó đều khiếp sợ hơn là sự chết.Đây là một rối loạn tiến trình trí tuệ mãn tính do bệnh não hữu cơ. Bệnh có những đặc điểm như rối loạn trí nhớ, thay đỏi nhân cách, hư hỏng trong chăm sóc cá nhân, khả năng lý luận bị hư hại và mất định hướng. Bệnh thường xẩy ra ở lớp người cao tuổi, nhất là tới tuổi 80 ngoài, ở mọi chủng tộc và tầng lớp xã hội. Bên Mỹ, hiện bây giờ một vị cựu nguyên thủ quốc gia đang ở trong tình trạng này. Có nhiều nguyên nhân, nhưng nguyên nhân chính la bệnh Alzheimer . Người bệnh mất dần trí nhớ, nhất là những sự kiện mới xẩy ra; không tìm được những từ để gọi các vật quen thuộc như gọi chó là mèo và ngược lại; không thực hiện được các động tác thường nhật như chải đầu, đánh răng, mặc quần áo, tắm rửa, ăn cơm;mất định hướng với không gian và thời gian nên dễ đi lạc; hay đi lang thang dễ kích động, hay gây gổ với mọi người, có những hoang tưởng, ảo giác như nhận nhầm người nhà , bạn bè, nghi ngờ người này người khác; hành dộng vô tư như con nít...
Việc điều trị bệnh này hiện giờ cũng còn đơn giản lắm. Những thuốc mà ông kể như aricept, amlor, tacrine, donepezil cũng chỉ giúp phần nào trong việc phục hồi tạm thời trí nhớ, nhưng không đưa đền sự thay dỗi gì về diễn biến tiêu hao của tế bào thần kinh não. Các thuốc này cần phải dùng trong thời gian lâu mới thấy kết quả, đồng thời thuốc gây ra nhiều tác dụng phụ, nên cần được bác sĩ theo dõi thường xuyên. Ông cũng có thể để cụ dùng thêm sinh tố, estrogene hoặc dược thảo như Ginkgo biloba. bên Mỹ tôi thấy thuốc Reminyl mới được giới thiệu, ông có thể nhờ người nhà mua gửi về để cụ dùng thử, nhưng cần phải có toa của bác sĩ mới mua được thuốc này. Các nhà khoa học đang tìm cách tạo ra những tế bào mầm stem cell lấy từ phôi bào để hy vọng thay thế cho những tế bào thần kinh đã bị hủy hoại và đưa đến sa sút trí tuệ.
Ngoài dược phẩm, người bị sa sút trí tuệ cần được sự chăm sóc, hỗ trợ của thân nhân từ việc ăn uống, tắm rửa hàng ngày, việc uống thuốc, việc ngủ nghỉ. Người bệnh hành động như đứa con nít, giống như trường hợp của cụ nhà. Sự chăm sóc này là cả một công việc khó khăn, nặng nhọc, cần nhiều kiên nhẫn khoan dung . Trách nhiệm của người chăm sóc rất căng thẳng, đôi khi đưa tới hậu quả không tốt cho sức khỏe của mình, nhất là khi người bệnh dở chứng, đã không hợp tác mà còn bướng bỉnh. Như một đúa trẻ vậy. Cho nên mọi người thân trong nhà cần phân chia công việc chăm sóc, tránh dồn trọng trách cho một người. Chúng ta cứ nghĩ là người thân đã ở quanh ta cả bẩy tám chục năm, đã gây dựng chăm sóc ta trước đây, thì bây giờ ta cũng có bổn phận với các vị đó. Đấy là dạo lý Á Đông chúng ta dậy ta vậy.
Chúc cụ nhà được bình an trong con cháu và gia đình ta hạnh phúc bên vị cao niên trên 80 tuổi đời.
Một vị thính giả hỏi về vấn đề teo cơ: Từ năm 1988, bà tự nhiên khó đi, bắpp thịt co rút, đi cứng nhắc; năm 1999 được các bác sĩ ở Sài Gòn đo cơ và định bệnh là viêm sừng trước tủy sống.
Đây là một sự rối loạn của dây thần kinh điều khiển các chức năng của cơ thịt mà nguyên nhân chưa được biết rõ và thấy ở lớp tuổi từ 55 trở lên. Các cơ thịt tự nhiên yếu, rồi teo lại, khởi đầu từ bàn tay; cơ co rút bất thường, ăn nói khó khăn, đại tiểu tiện bị rối loạn, cảm giác thay đổi, thị giác cũng bị ảnh hưởng.
Cho tới nay, không có trị liệu hữu hiệu cho bệnh này. Nhiều bác sĩ dùng thuốc quinine hay phenytoin để làm giảm co rút của cơ; baclofen để làm giảm liệt cứng cơ. Y khoa phuc hồi với các động tác khác nhau có thể giúp một phần nào cho cử động cơ bản của người bệnh.