Những vết thương đã cũ
Bệnh nhân nữ tên Lan, 45 tuổi được đưa đến trong tình trạng đau bụng dữ dội, bí trung đại tiện. Khi đến khám, mình thấy trên bụng chị ta có rất nhiều vết mổ đã cũ chằng chịt.
- Chị mổ gì trước đây mà nhìn kì lạ vậy?
- Tôi bị chồng tôi mổ bụng móc ruột ra ngoài.
Bệnh nhân trả lời với cơn đau quằn quại.
- Vì sao nên nỗi?
- Anh ta bị tâm thần.
Trong khi mình tròn mắt vì ngỡ ngàng thì chị bật khóc. Những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt khắc khổ.
- Vậy cái anh đi đóng tiền viện phí là gì của chị.
- Ảnh ... Ảnh ... là một người quen.
---
- Tôi yêu cổ, theo đuổi cổ ba năm nay, nhưng cổ không đồng ý kết hôn. Cổ sợ. Giống như con chim một lần trúng thương vậy đó bác sĩ.
Anh Nam vừa nói vừa nhìn đăm chiêu. Tháng 3, trời đổ xuống một trận mưa bất chợt.
- Tôi cũng đã qua một đời vợ. Nó chê tôi nghèo, chạy xe ôm, nên cuốn gói ra đi. Mạt cưa mướp đắng gặp nhau vậy mà không nên đôi được.
Mình định nói câu gì đó an ủi nhưng thấy lời lạc đi đâu mất.
Thời tiết dạo này kì lạ. Trời đang nắng tự dưng đổ mưa. Chẳng phải lòng con người nhiều khi cũng như vậy. Hết thương rồi ghét, hết ghét rồi thương mà chẳng cần lý do gì cả.
Có lẽ khi đã trải qua nỗi đau kinh hoàng "bị mổ bụng", thì ai cũng trở nên sợ hãi, co mình lại và đề phòng.
Nhưng cuộc đời ngoài kia vốn dĩ biến động không ngừng và chúng ta chẳng thể nào đoán định được.
Thật sự, tin yêu ai đó chẳng bao giờ là lầm lỗi cả, thế nên không việc gì phải hối tiếc.
Kết hôn nhầm người cũng chẳng phải là lầm lỗi. Nhưng nếu cứ để "người không đáng ấy" ở mãi trong lòng, rồi đau khổ cả đời, đóng chặt trái tim mình lại ... thì đó là lầm lỗi.
Trên bụng bệnh nhân có rất nhiều vết thương nhưng ĐÃ CŨ.
Những vết thương đã cũ ấy bây giờ gây dính ruột, làm tắc ruột.
Có nhiều khi chúng ta khờ dại, cứ phung phí những tháng ngày - đáng lý phải sống thật tươi vui, bình an, hạnh phúc và lộng lẫy - vào những nỗi đau, những câu chuyện đã cũ.
Dính mắc nên tắc nghẽn.
Dính mắc nên đau khổ.
Có những dính mắc phải mạnh dạn một lần phẫu thuật cắt bỏ hay gỡ dính.
Nếu không ... lại đánh mất một đời còn lại!
Đâu đó văng vẳng bài thiền ca của Sư Ông : " Và cuối cùng trong con, mưa cũng tạnh, mây cũng tan. Nhìn ra cửa sổ, thấy vầng trăng non đã hiện. Và đất trời đã thật sự bình an ...."