PHAN XUÂN TRUNG

name:            bs hoàng
email:           tinhbanmuonnam01@yahoo.com

Quả thật là bất công. Khi học thì họ học 1 ngành y phải học 10. Khi sinh viên những ngành khác họ đi chơi đi du lịch thì mình phải đi trực. Mùa đông rét mướt những người khác chăn ấm đệm êm thì sinh viên y khoa phải kê bàn ngủ trong tua trưc. Khi họ vui hội hè sinh nhật vui vẻ đình dám thì mình phải nghe những lời không hay từ bệnh nhân thằng sinh viên nọ con sinh viên kia. Khi ra đi làm họ không phải trực không phải thường xuyên nghe những lời khó chịu từ bệnh nhân nhưng lương họ lúc nào cũng cao hơn. Không hiểu xã hội có còn coi trọng nghành y tế chúng tôi???

name:            bs Hữu Tân

email:           alonehunter84@yahoo.com.vn

send1:           Gởi đi

Bài viết thất hay và phản ánh đúng tâm trạng của các bs !

name:            Dr demen
email:           demen902003@yahoo.com

Cảm ơn bài viết của anh, rất sâu sắc.

name:            Hồng Quân

email:           missya_pro@yahoo.com

Em đang là sinh viên y năm 6. 6 năm qua thấy cũng nhiều. Phụ mổ thấy đàn anh bs được 30.000đ cho 1 ca mổ chương trình. Trực cấp cứu thấy đàn anh vất vả cả đêm cho 15.000đ một ca cấp cứu. Thấy thầy mổ cho 1 ca nhiễm HIV bị đâm kim vào tay cũng phải cười mà chịu. Ai cũng muốn "đói cho sạch, rách cho thơm". Nhưng nếu "vừa đói vừa dơ vừa rách vừa hôi" và vừa bị khinh thì có ai muốn không???

name:            Nguyễn Hoài Phong

email:           nghphong007@yahoo.com

Cảm ơn các bài viết của các anh chị!

Là một bác sĩ tôi cũng đã thấy được những bất cập của ngành Y nói riêng và xã hội nói chung. Thật ra ai cũng hiểu, cũng biết chuyện gì đang xảy ra và làm sao cho tốt hơn. Nhưng "Các vị vua" của chúng ta thì "Giả câm giả điếc" rồi "tập trung vơ vét" rồi phải "tập trung trí lực" tính toán làm sao để "hạ cánh an toàn" thì còn thời gian và tâm trí đâu mà quan tâm cho anh em chúng ta nữa. Ai cũng thấy bất bình nhưng vì 'thấp cổ bé họng" nên cũng đành ngậm đắng nuốt cay. Vị X, vị Y làm công chức nhà nước nhưng sắm nhà lầu, mua xe hơi, con đi du học nước ngoài... Ủa tiền đâu họ có nhiều vậy? Ai cũng hiểu... chỉ có điều "Dột từ nóc" nên "bó tay".

name:            Lê Hoàng Chương
email:           chuongmed@gmail.com

Tôi là 1 bác sĩ GMHS ở 1 bệnh viện tư nhân. Tôi thấy bài viết này có vẻ dùng để công kích câu chữ chưa chuẩn của 1 thầy đã quá già và chưa chắc còn minh mẫn - GS Phạm Song.

Thực tế thì bác sĩ ở nước ngoài cụ thể như Mỹ chẳng hạn, họ giàu có và sung sướng nhưng đâu phải chỉ mình họ sướng, những người lao động cùng trình độ đại học ở các ngành nghề khác họ cũng sướng, bởi vậy có nhiều người VN có nghề nghiệp hẳn hoi mà vẫn thích qua Mỹ để làm nail! Vậy có nghĩa là những thầy thuốc như chúng ta muốn sung sướng thì điều khiện bắt buộc là bệnh nhân của chúng ta cũng phải giàu có và sung sướng. Chính vì vậy việc tạo cuộc sống sung túc cho Bác sĩ vượt quá tầm của Bộ Y Tế. Trách nhiệm này thuộc về chính phủ, họ phải đưa nước ta thành nước giàu và bệnh nhân chúng ta phải sống trong sung sướng. Khi điều đó xảy ra thì chẳng ai có thể ngăn ta SƯỚNG được cả!!! Còn bây giờ thì ta phải sống chung với lũ thôi các đồng nghiệp ơi! Ai giỏi, ai thức thời, ai luồn lách, ai ... thì có thuyền; ai chưa có thì bơi tiếp và đừng than khóc vì xung quanh ta cũng đầy cảnh khóc than!

name:            Nguyễn Quý Ninh
email:           ninhien@yahoo.com.vn

Thành thật cám ơn anh Phan Xuân Trung, anh thật can đảm, anh dám nói lên một sự thật hiển hiện mà từ lâu đa số anh em trong ngành y quá biết, quá xót mà chưa dám nói một cách công khai thẳng thắn như anh.

Ngành y XHCN của chúng ta đã từ rất lâu  và từ những "cơ cấu" cứng nhắc, "ngựa quen đường cũ" (tôi không dám nói đến cái chung như anh) đã dựng lên nhiều lãnh đạo cỡ như ông Phạm Song, không biết nhìn lại mình chút nào, tự cho mình là cái rốn của vũ trụ và chuyên lên mặt cao ngạo dạy đời! Ông là ai? Tài giỏi đến mức nào ? Nhân cách ra sao? Những thầy thuốc có tâm có tài trước đây và hiện tại đều quá thấu hiểu và chẳng ai muốn nhờ ông "giáo dục" theo kiểu của ông đâu! Ông yên tâm mà nghỉ ngơi. Còn riêng cái khoản MỊ DÂN thì tôi không dám nói chung, chứ nói riêng về ngành Y và ngành Giáo thì ai cũng quá thấu hiểu và phải cắn răng chịu đựng những từ hoa mỹ, sến vườn... đến lạnh ốc cả xương sống của những vị lãnh đạo như ông rồi! Những thủ thuật tiểu xảo này nọ theo tôi đã quá xưa cũ lạc hậu rồi, không che mắt được... nhiều ai nữa đâu !

name:            nguyen le huy
email:           bs_camball@yahoo.com

Toi la mot bs tre moi ra truong va di lam cho mot benh vien cong duoc 3 nam. Nhung that ngo ngang khi moi thu khac qua xa voi nhung gi toi va nhung nguoi ban cung hoc voi toi da suy nghi. Bay gio toi tu hoi minh dang co gang de lam gi, mang lai cai gi, khi ma xa hoi doi xu bat cong va qua te bac voi minh? Co nhiet huyet den may, co gang, quyet tam den may thi no cung buoc phai thui chot, chai san di khi no bi vui dap, cha dap, boc lot khong mot chut thuong tiec. Ho doi xu voi bs nhu the nhung ho lai doi hoi chung toi phai the nay phai the kia, tham chi la bat buoc chung toi. Vay ho lay cai quyen gi ma doi hoi chung toi? Sao tri thuc bay gio lai duoc nguoi ta coi trong mot cach re mat den the?

NGO BAO CHAU oi NGO BAO CHAU ! nguoi viet nam dang tung ho anh, dang tiec nuoi anh. Nhung chung toi dang ngay dem ben canh ho, phuc vu het minh cho ho, ho lai qua ho hung. Neu anh ve nuoc chac rang cung nhu chung toi thoi.

name:            Hoa Thị Liên

email:           hoalien1967@yahoo.com

Cảm ơn Bs Trung đã viết lên những lời tâm huyết của một Bác Sĩ ở Việt Nam. Bản thân tôi tốt nghiệp Trường Đại học Y Hà Nội năm 1981, thi đậu Nội trú khoá 8, kinh qua giai đoạn phục vụ tai quân đội 3 năm được phong cấp Trung uý khi chuyển ngành trở lại dân sự.

Nghĩ lại quãng đời đã qua mà thấy toát mồ hôi. Cho đến hôm nay với sự bươn chải chân chính tôi đã có cuộc sống tạm ổn nhưng vẫn còn rất vất vả để lo cho con cái học hành thành đạt. Tôi không dám gợi ý cho con học nghề Y vì các con tôi nhìn tấm gương của Ba mà phát khiếp. Công việc ở Bệnh viện ngập đầu về nhà thì có bệnh nhân khám bệnh, sáng khám, trưa khám, chiều khám đến tận 21 giờ mới nghỉ, khám cả ngày thứ 7 và chủ nhật y như ngày thường. Thế nhưng vẫn không đủ dư dật để mua được chiếc xe hơi theo kịp bạn bè đi những ngành khác.

Mong sao nhà nước có chính sách đãi ngộ hợp lý để cho những người thầy thuốc tâm huyết có điều kiện để phát triển tài năng đem lếnhức khoẻ hạnh phúc cho người bệnh.

name:            BS. Nguyễn Thanh Khiết
email:           khiet_nt@yahoo.com

Cảm ơn bài viết của bạn Xuân Trung, bạn đã mạnh dạn nói ra những điều mà hầu hết những người mặc áo blouse trắng chúng ta chưa dám nói. Tất cả những điều bài viết đang nói đều đúng với thực tế. Tôi cũng đồng tình rằng ông Phạm Song có vơ đủa cả nắm không? chỉ một số ít Bác sĩ phải nhận tiền từ các công ty dược vì những hoàn cảnh, suy nghĩ khác nhau v.v...

Riêng tôi lại có thêm một thực tế khác. Bác sĩ chúng tôi là những người trí thức, có đầu óc. Vì đồng lương bạc bẽo, chúng tôi phải tìm đến những cơ hội kinh doanh khác mà nó không liên quan gì đến nghành Y. Chẳng lẽ, chúng tôi làm giàu bằng những cơ hội đó mà lại gán cho chúng tôi tội "thiếu đạo đức". Tôi rất mong ông Phạm Song cũng như báo chí cần nhìn nhận vấn đề ở mức độ vĩ mô. Đừng nên thiển cận như thế.

name:            alfa beta gama
email:           physicianalfabetagama@yahoo.com

Hậu quả của "Mua vàng trả bạc"

Ngành Y tế thực hiện chức năng chăm sóc sức khỏe cho mọi người mà Đảng và nhà nước giao cho. Nhân viên y tế và nhất là bác sĩ là những người trực tiếp thực hiện nhiệm vụ này. Họ được trả "bạc" khi bán "vàng", thế rồi người đi "mua vàng" lãnh đủ. Vì tâm huyết nghề nghiệp, vì tình người có bác sĩ vẫn cố gắng đem vàng thiệt để "bán", nhưng không ít bác sĩ không còn kiên nhẫn nữa đã đem bán "vàng non tuổi", thậm chí "vàng giả". Vậy là bệnh nhân lãnh đủ. Không ít những tai biến y khoa không phải do cố ý mà do không hết mình, do sai sót hệ thống, bệnh nhân lãnh đủ, bệnh viện kỳ luật cá nhân bác sĩ, báo chí bêu rếu, đã đói mà còn khổ tâm, thế là bác sĩ chán nản. Không sửa chữa hệ thống, sai sót tiếp tục, bệnh nhân lãnh đủ.

Vi thời gian lại nhiều mà thu nhập thấp khi làm 8 tiếng mỗi ngày, chưa kể trực gác, bác sĩ phải làm phòng mạch, phả chạy sô, thế là thời gian nghiên cứu tài liệu y khoa, thời gian nghỉ ngơi tái lập sức khỏe không còn, làm sao nâng cao kiến thức và kỹ năng để thực hành y khoa, thậm chí có nhiều bác sĩ cả năm không đọc một tài liệu y khoa tiếng việt chứ đừng nói tài liệu y khoa nước ngoài, thế là vàng không đủ tuổi vẫn cứ ra đời.

Nhà nước trả lương bao nhiêu mà cống hiến hết mình, không khám nhiều, không giải thích nhiều, không viết nhiều, nên bệnh nhân khám bệnh rồi mà không biết gì hết.

Khi mổ gặp khó khăn, rút lui để bảo toàn tính mạng cho cả vàng và bạc, tiến tới làm gì, lỡ có gì chỉ mang họa vào thân, có tiền đầu mà đền, thế là bệnh nhân lãnh đủ.

Sự ra đời của 12 điều y đức, qui tắc ứng xử phản ánh sự suy đồi đạo đức một cách thậm tệ của ngành y tế, nhưng các bộ trưởng không biết hoặc cố tình không biết nguyên nhân của nó, thế là những điều này chỉ mang tính lý thuyết, phi thực tế. Đạo đức con người hình thành là cả một quá trình giáo dục và cảm thụ, khi sinh ra lớn lên được gia đình, nhà trường, xã hội giáo dục qua học tập và rèn luyện bản thân Đạo đức nghề nghiệp do nghề nghiệp và đạo đức con người hình thành, chứ không phải ra điều này điều nọ mới uốn nắn được. Thật ra những điều y đức, những qui tắc ứng xử là cách viết lại và đặt tên mới cho những điều đạo đức tất nhiên đã tồn tại bao đời nay. Thế nên bệnh nhân vẫn làm than trong cách ứng xử, cư xử của nhân viên y tế.

Tâm huyết của Bs Phan Xuân Trung, một đồng nghiệp dũng cảm, đã nói lên gần hết tâm huyết của hầu hết bác sĩ, y tá, nhân viên y tế Việt Nam. Rồi cũng chẳng tới đâu, chỉ thiệt người nói mà thôi, những người có khả năng thay đổi và quyết định vận mệnh ngành y tế VN không muốn làm, "ai mà đi lo cho người dưng"! Dột từ trên nóc rồi làm sao đây.

Hỡi các đồng nghiệp, hãy tự thân vận động, tự cứu lấy mình trước khi "trời giết".

Hỡi các bệnh nhân VN hãy thông cảm khi "mua vàng".

name:            bs nguyễn

email:           duysinh.27.12@gmail.com.vn

Cám ơn bài viết của Bs Trung. Bài viết thật can đảm và thật hay, có điều sao các bs bệnh viện tôi không biết?

Tôi vô ngành y này 22 năm, thời gian đủ dài để trải nghiệm những đắng cay mà nghề nghiệp mang lại. Giờ tôi vẫn chưa mua nổi cho tôi một căn nhà, cho dù tôi đã là 1 bs ck2. Đương nhiên tôi không chết đói, không quá nghèo. Nhưng như thế có đủ cho công sức tôi bỏ ra ít nhất 10 năm hoc.?

Ai cũng thấy các vân đề như bs  Trung đã nêu, nhưng trước hết các vị lãnh đạo ngành y tế nước nhà_từ bộ trưởng đến giám đốc bênh viện lớn nhỏ_họ đã bỏ quên con tim thày thuốc trong những ngày tháng phải tranh đấu, chụp giựt các chức vụ cần thiết, để vét cho đầy túi tham của họ, rồi hạ cánh an toàn. Bạn không tin ư? Hãy thử nhìn vào các vị lãnh đạo ngành y tế, kể cả giám đốc của bạn. Họ có nhà lầu xe hơi không? con họ có đi nước ngoài du học không? họ có đi tây tàu thường xuyên không? Họ có làm phòng mạch không? có đông bệnh nhân không? Đồng lương chức vụ của họ hơn lương bs bình thường bao nhiêu mà sao họ lại giàu đến thế? Phải chăng vì họ giàu nên họ mạnh miêng phát biểu ngành y cân phải thế này thế kia?Miệng nhà quan có gang thép mà, bạn ơi.

Chúng ta nghèo là do chúng ta không biết làm như họ,chúng ta không đủ "trí" "lực" như họ.Hãy cất lương tâm, y đức của bạn vào tủ, khóa kỹ lại, bạn sẽ thấy bài viết bs Trung cực kỳ phi lý.

Cách đây 5 năm, tôi đã từng lãnh lương 1,7 triệu/tháng tữ 1 bệnh viện có tiếng của thành phố giàu có này,nhưng vẫn được "tự hào" lãnh lương.(ngoài ra không có bất kỳ một đồng nào khác).Lãnh đạo cũng lãnh lương hơn kém tôi một chút,họ vân sống và làm việc tích cực,vì thế tôi và mọi nhân viên cũng phải thế,kiện cáo gì nữa bs Trung ơi?Có khác môt chút là lãnh đạo thường xuyên phải đi họp hay công tác,hay nghỉ phép nước ngoài khoảng 5 lần một năm,con họ du học tự túc đâu đó ở nước ngoài,thế mới tài.Các vị lãnh đạo nhà nước mình cũng thế cả.Họ chẳng có giờ nghe bạn nói đâu,vì con họ chữa bệnh ở nước ngoài,làm sao họ biết được.

Hãy tích cực vì người nghèo bạn nhá,vì sao ư?vì bạn đã chọn nghề có ngày tôn vinh cho nghề nghiệp ban rồi,một ngày là quá đủ,những ngày còn lại trong năm hãy là thân trâu ngựa dưới những mỹ từ cao quí "thầy thuốc"...

name:            Dr Zoro
email:           emptysea82@yahoo.com

Đây là phát súng đầu tiên cho cuộc nổi dậy chống lại áp bức và bóc lột của giới BS nói riêng và tầng lớp trí thức nói chung.

Nếu như kể những bất công mà BS VN đang phải gánh chịu thì chắc 100 năm nữa cũng không kể hết. Nhưng lịch sử sẽ ghi lại.

Tôi không kỳ vọng rằng tình hình sẽ thay đổi sau bài viết này. Bởi lẽ để làm điều này, leaders của chúng cần có tối thiểu 1 trái tim or 1 cái đầu. Tiếc thay họ không có cái nào cả.

Cuối cùng, chúng ta phải tự cứu lấy chúng ta thôi.

name:            bs HONG YEN

email:           HONG YEN 75@YAHOO.COM

Cam on anh xuan Trung rat nhieu! Toi that su rat xuc dong khi doc duoc nhung loi viet cua anh. Nuoc mat toi uot khi nao khong hay nua.

Toi cung la mot nguoi da ngoi tren ghe truong dai hoc y duoc tp HCM 6 nam troi rong ra de thuc hien mot ly tuong cao dep ve mot bs duc do tai nang va voi bao nhieu nhiet huyet nhung roi.... sau bao nam vat va ay toi cam tam bang tren tay de ... di trinh duoc, vi thuc te voi dong luong qua it oi cua mot bs toi khong the tu lo duoc cho minh mot bua com dung nghia, mot phong tro binh dan (toi noi o day khong phai vi toi chi lo an lo o ma vi day la mot nhu cau rat co ban  ma dong luong nguoi bs khong the dap ung noi nua thi thu hoi lam sao bs co duoc tam tri de lam viec? Hon nua hien gio ba me toi, em toi... dang rat can va hy vong khi toi ra truong co the giup duoc phan nao ve kinh te nhung thuc te qua phu phang! Toi danh gap chiec an blue than yeu vao ngan tu de thay vao do la nhung to brochure cua cac loai thuoc ma minh dam nhiem. That dang cay!

name:            TRUONG HOANG NGUYEN
email:           truong.phamnguyenhoang@yahoo.com

Đoc bài này tôi rất tâm đắc và rất ngưỡng mộ Bs P X Trung người mà tôi luôn quý mến, cho những gì ông làm và những nỗi niềm của những người trót mang tiếng là "Lương Y" nhưng bây giờ thực trạng xã hội, cũng như phim ảnh chỉ có biêu xấu nghành y rất nhiều. Nhiều lúc rất thấy nhục nhã cho nghành y chúng ta.

Các hiệp hội thầy thuốc của chúng ta được thành lập ra không có tiếng nói gì để phát huy cho nghành y tế mà chỉ là hình thức. Các chính sách đãi ngộ cho cán bộ y tế hầu như là không có gì cho những gì mà học cống hiến.

Tôi là một Bs Ngoại Khoa mà phải chật vật lắm mới sống được ở thành phố này, nhiều lúc thấy bản thân mình chưa lo nỗi nói chi là vợ con phải chật vật mới sống được qua ngày. Ngành y lúc nào cũng mang tiếng cao sang, mà nhiều lúc thấy hổ thẹn với danh tiếng đó.

Cần phải cho báo chí xã hội biết rõ những cống hiến thầm lặng của những người Bs ở đất nước Việt Nam như thế nào.

name:            bs.duong

email:           binhduong2083@yahoo.com

Bài viết rất hay và rất thực tế.

Đúng là một lần khám bệnh không đủ tiền uống ly cà phê đen.

name:            Nguyễn Đình Tường Lân
email:           vmc242009@yahoo.com.vn

BÀi viết phản ánh đúng thực trạng ngành y tế và những con người đang làm về y tế. Nhưng có cần thiết phải nói mạnh mẽ đến như vậy không trong hoàn cảnh và điều kiện hiện nay. Có cần thiết phải nói cho sướng miệng không? Cẩn thận! Thần Khẩu Hại Xác Phàm.

 

name:            Bích Thủy
email:           giobuisg@yahoo.com

Bài viết quá hay! Mình cũng đọc nhiều bài báo bôi nhọ hình ảnh người bác sĩ thậm tệ và cũng nhận được nhiều ý kiến từ người dân đánh giá bác si không tốt. Phần lớn trách nhiệm đều do sự quản lý yếu kém của nhà nước, điều đó không thể chối cãi. Có hay chăng là cái tâm của người làm nghề y, cũng đành phải chuyển biến phù hợp để mà sống sao cho "vừa lòng người", mà sống sao cho còn có thể gọi là sống.

name:            PHAN QUỐC HIỆP - BV NGUYỄN TRÃI
email:           drphanquochiep@gmail.com

Bài viết quá hay! Cám ơn BS Phan Xuân Trung đã nói lên được tình hình thực tế của ngành Y nước ta. Khi đọc xong bài viết này tôi nhớ lại trước đây học môn Lịch sử, mỗi khi một triều đại bị sụp đổ người ta thường dùng từ ngữ để miêu tả là "quá độ". Tôi nghĩ ngành Y tế của Việt Nam mình cũng đang trong thời kỳ đó, nhưng không biết đến khi nào đi lên được và cũng không biết đi theo hướng nào? Hỡi ơi! "mua vàng - trả bạc" là đây!

name:            Nguyen Duc
email:           bs.nguyenduc@yahoo.com

send1:           Gởi đi

Chẳng biết nói làm sao nữa, hôm nay đang có tâm trạng rất buồn vì thái độ của người nhà bệnh nhân đối với bác sĩ điều trị. mình chỉ 1 lòng muốn làm cho thật tốt thôi, sao mà họ lại nói vậy với mình.

 bao nhiêu năm đi chữa bệnh gặp nhiều lại người , vậy mà lần này thực sự không kìm chế được... đọc xong bài này thì chỉ muốn khóc

name:            Binh xuan pham
email:           binhnhancon

Sau khi doc bai viet nay toi khong biet co nen tiep tuc d­i theo lua chon cua minh hay cung phai bo nghe, nhung co le chung ta phai tiep tuc lam va tiep tuc noi de xa hoi hieu hon ve chung ta.

name:            heartvn04
email:           heartvn04@mac.com

Trước hết xin cảm ơn anh Xuân Trung đã nói giúp nổi lòng của anh em trong ngành Y Việt Nam, bài viết thật thẳng thắng, đúng thực tế xã hội đã và đang đối xử với ngành y tế.

Mong nhiều, nhiều anh em hãy cùng giống lên hồi trống đánh thức tâm trí của những nhà lãnh đạo Việt Nam và toàn thể xã hội trả laị sự công bằng cho anh em bác sĩ, nhân viên n gành y tế, hãy trả công xứng đáng cho công sức nhân viên y tế phục vụ cho bệnh nhân.

Tôi là bac sĩ ngoại khoa đã từng làm việc trong ngành y tế VN gần 20 năm, tôi thấu hiểu những điều phi lý, bất công mà anh em bác sĩ đã và đang hứng chịu. Mong rằng các lãnh đạo ngành Y tế Việt Nam từ bộ đến cơ sở cùng đứng lên thay đổi chính sách đem lại công bằng cho tất cả mọi ngươì.

name:            hoàng thị hậu
email:           bshoanghau@gmail.com

Bài viết rất đúng với trực trạng đất nước, rất phù hợp với suy nghĩ của tôi. Học nhiều, biết rộng nên suy nghĩ của Bacsy cũng phải khác: phải biết cách đem kiến thức, kinh nghiệm của mình phục vụ đồng loại, hết mình vì nhiệm vụ nhưng cũng phải biết cách tự cứu mình. Có biết cách cứu mình trong thực trạng hiện nay thì mới nghĩ ra được nhiều cách cứu giúp người khác.

Rất nhiều Bác sỹ có tâm với nghề tại 1 số bệnh viện ở Hà Nội đang thực hiện 1 ước mơ: dù bạn là ai, ở đâu cũng có thể đựơc chăm sóc từ những Bác sỹ giỏi, nhiều kinh nghiệm qua web site:  "chamsocsuckhoe.org". 

name:            BS phạm văn nghĩa
email:           nghiaful2002@yahoo.com

Đây là điều mà tôi bức xúc từ trước tới nay. Tốn bao công sức và tiền của mà khi ra trường lương lại không nuôi sống bản thân. Vá một lổ xe, hớt một cái đầu lại có được nhiều tiền hơn tiền một làn khám bệnh. Tôi nghĩ mọi người trong ngành y hãy lên tiếng về những bức xúc của mình. Nếu không thì vài năm nữa y khoa là ngành xét tuyển của những nguyện vọng 2, 3. Biết đâu rồi những vị lãnh đạo của ta sẽ hiểu!

name:            leyduyen

email:           leyduyen@gmail.com

"Bệnh nhân không nuôi qua đồng thuế, đồng lương thì nuôi qua đồng thuốc. Đó là cơ chế tự điều tiết của xã hội" - ý kiến này của anh thật mới, mình thấy có lý.

Mình vừa đọc bài viết của A. Trung rồi tiếp theo thấy các anh chị, các bạn comment nhiệt tình quá, dự định sẽ dành thời gian đọc lại bài viết, tư duy thêm, và cũng dự định thử phát thảo phản hồi những vấn đề mà anh chị có địa chỉ emaik hyvong828@yahoo.com đặt ra.

Ba làm đúng nghề như A. Trung rồi làm kinh tế tốt nữa, mà anh vẫn đọc được tâm trạng của các đồng nghiệp không có điều kiện để có cuộc sống kinh tế thoải mái với nghề Y, thật là tình người, thật là thành ý có sự cải thiện ngành y của nước nhà.

Chúc cho YKHOANET sẽ có nhiều bài viết làm nóng forum như thế này. Mình cũng thích bài viết cùng topic của Bs. Lê Quang Thông BV Đà Nẵng. Cám ơn các anh.

name:            Nguyễn Lê Không
email:           socratevn@gmail.com

Cách đây trên hai mươi năm tôi có viết một bài gửi cho một tờ báo nói về việc ngành y bị xã hội lên án đủ thứ, chịu đủ tai tiếng trong khi lãnh lương chết đói. Tôi đã tiên đoán rằng ”Nếu hôm nay xã hội bắn vào ngành y bằng súng lục thì ngày mai ngành y sẽ bắn vào xã hội bằng súng đại bác”. Ngày ấy hôm nay đã tới. BS Trung là một con người can đảm dám đại diện gần như toàn thể ngành y nói lên điều mà không một ai - nhất là những người còn đang làm việc – dám nói.

Ở Mỹ (hay nước nào khác) lương được trả theo bằng cấp đào tạo. Thuê mướn một người có bằng thì phải trả lương cao hơn người tay ngang. Thời gian đào tạo càng lâu thì lương càng cao. Vì ở Mỹ BS phải học trên 10 năm mới ra nghề nên lương cao nhất trong các ngành nghề, thường trên 5-7 ngàn đô. Ở đây không ai thắc mắc vì đó là đương nhiên, vì chi phí đào tạo và công sức phải bỏ ra cho một BS gấp nhiều lần các ngành nghề khác thì đương nhiên phải trả đúng giá. Thế nhưng ở VN thì ngược lại BS sau 6-7 năm ra trường lãnh lương thấp hơn một học sinh tốt nghiệp trung cấp nghề…

Rõ ràng chế tạo một chiếc xe hơi bán thấp giá hơn một chiếc xe đạp thì làm kinh tế như thế phải phá sản là đúng. Không thể dùng những lời khích lệ trá hình mà kêu gọi kinh tế thị trường vận hành theo ý muốn.

Sở dĩ ngành y của VN không sụp đổ ngay là vì còn nhiều những người thày thuốc nhiệt huyết đang ngày đêm chịu thương, chịu khó hi sinh cho bệnh nhân. Tuy nhiên  điều này không thể kéo dài mãi.

Những  tấm gương kiểu Đặng Thùy Trâm chỉ là những trường hợp trong chiến tranh, mà chiến tranh, chỉ là giai đoạn nhất thời đau đớn mà con người phải chịu trong một thời gian, không thể nào bắt con người tiếp tục hi sinh mãi trong thời bình. Trong thời chiến mọi người đều có thể hi sinh, bất kể là sĩ quan hay binh sĩ, nhưng trong thời bình  tiếp tục để binh sĩ hi sinh còn lãnh đạo thì ngồi mát ăn bát vàng thì không ai chấp nhận.Thường những lời “trung ngôn thì nghịch nhĩ” nhưng rồi lịch sử sẽ lên tiếng. Trồng cây xấu không bao giờ hái được trái tốt cả.

name:            nguyễn thị thu huyền

email:           milo2790@yahoo.com

Cảm ơn BS vì bài viết hay quá, nhưng không biết đến bao giờ những tâm sự này mới đến được với các vị lãnh đạo để có một công cuộc cải tổ về thu nhập của nhân viên y tế. Một con người phải có cuộc sống mà không có sự lo âu về tài chính thì mới có thể cống hiến hết mình cho y khoa được.

name:            Nguyên
email:           hyvong828@yahoo.com

Cảm ơn anh về bài viết này!

Anh đã thay mặt cho rất nhiều cán bộ ngành y trên đất nước này nói lên điều mình không thể nói và không biết nói thế nào.

Xin hỏi nếu đứng ở cương vị cán bộ lãnh đạo chủ chốt của đất nước, anh sẽ có cao kiến hay phương pháp vĩ mô cụ thể nào để cải thiện "thực trạng" này.

Anh có lời khuyên gì đến nhân viên ngành y không? để họ có thể 'tự thân vận động" làm thay đổi chính cuộc sống và công việc của mình.

name:            Nguyễn Thị Tĩnh

email:           misskeu9988.@yahoo.com.vn

Thật sự bài viết đã bày tỏ giúp em được nỗi bức xúc bấy lâu nay, em không phải là bác sỹ nhưng cũng là người làm trong nghành nên em thấu hiểu được sự vất vả của công việc chăm sóc sức khoẻ cho mọi người - đây là một nghề cao quý và đáng được tôn trọng. Công việc vất vả như vậy nhưng đồng lương thì không bằng một người công nhân hơn nữa lại bị xã hội lên án, sự lên án của xã hội lại làm nỗi đau của nhân  viên y tế càng tăng lên, và xã hội có biết rằng những điều đó đã làm cho không ít những bs giỏi, nhưng nhân viên y tế như chúng em đôi lúc phải nghĩ lại về sự lựa chọn của mình.

name:            Thuc Quyen
email:           lam.quyen1@gmail.com

Xúc động đến rơi nước mắt, anh Trung chỉ nói đến “cái ăn cái mặc”, chưa chạm tới môi trường làm việc. Là trí thức thì tự trọng cao lắm, có thể chịu đói nhưng không thể chịu nhục. Tôi đã mài dũa mình 6 năm trong đại học và 2 năm cao học chuyên ngành Nhi nhưng phải bỏ việc vì không thích nghi nổi. Đau lắm! nhưng việc gì cũng có cái giá cuả nó. Chúc anh Trung nhiều sức khoẻ, tiếp tục làm con “tằm nhả tơ” nâng đỡ tinh thần cho các bác sĩ.

Bs. Thục Quyên

name:            DsTuyen
email:           dongoctuyen1978@yahoo.com.vn

Nhiều lúc giận mình đã chọn sai nghề, 12 năm đèn sách với 5 năm mài đũng quần, nhưng khi ra trường cho tới giờ là 7 năm rồi mà lương không đủ sống 1 mình chứ nói chi đến chuyện muốn lập gia đình, vậy thử hỏi rằng chế độ này đã quan tâm đến đâu. Trong khi đó những "ông quan" ngồi bàn giấy chỉ thích bàn đến chuyện dự án này quy hoạch nọ rùm beng mà không thiết thực với nền kinh tế với con người Việt nam.

name:            Trình Khánh Duy

email:           khanh_duy_24@yahoo.com

Em cũng làm nghề y, em rất đồng tình với bài viết của anh. Tuy nhiên em cũng góp ý với anh là không nên chỉ trích XXX của Việt Nam hiện nay, nó hoàn toàn không có lợi cho anh.

Báo chí ư, chỉ là trò câu bài rẻ tiền thôi anh ah. Bản thân em cũng phải làm nghề tay trái để nuôi cái nghề y tâm huyết của mình. Con sâu thì làm rầu cả nồi canh. Ai cũng biết, cả xã hội đều biết nhưng bọn ngu dốt thì lúc nào cũng đông và hung hãn lắm. Lương bác sĩ mà 1tr7 1 tháng thì quăng áo Blu đi chạy honda ôm tháng cũng 3-4 tr. Nói rõ ra thế để những ai có đọc qua những dòng này biết được cái thực tế nó đau lòng như thế nào với 1 cái nghề mang danh cao quí nhưng thực tế thì ruồng bỏ, bạc đãi.

name:            Thái minh Tuấn

email:           thaiminh_tuan@yahoo.com

Bài viết này thật là đúng với thực trạng ngành y tế Việt Nam. Chúng ta cần phải có một cuộc cải cách lớn thì mới thay đổi được thực trạng này và đem lại sự trong sáng và cao quý cho ngành y.

name:            hua van danh
email:           huavdanh@gmail.com

Toi la nguoi phuc vu trong nghanh y 25 nam, luong khong du nuoi con an hoc dai hoc. That la xau ho lo theo nghanh y. Nguoi ngoai tuong nganh y giau lam. That bat man vo cung. Thiet nghi lo leo tren lung cop con it nam cuoi cuoc doi.

name:            Dương Kim Nguyên
email:           hyvong828@yahoo.com

Tôi không phải là bác sỹ nhưng càng đọc bài viết này tôi càng thấy mình bị cuốn hút vào nó, đến nỗi tôi mong nó có thể dài thêm chút nữa...

Tôi nghĩ cũng đã có không ít người nghĩ được như BS P.X.Trung, nhưng để có được một bài viết hay như vậy thì cần phải hội tụ thêm nhiều yếu tố khác nữa.

Nếu ai cũng có khả năng nhìn một vấn đế từ nhiều phía thì không đến nỗi có những dư luận trái chiều như vậy.

Thật ra bài viết này nếu được viết ra từ suy nghĩ của một người mà người ấy không phải là BS hay nhân viên làm trong ngành y tế thì giá trị của nó càng nhân cao hơn.

    

Mong rằng sau bài viết này, ngành y tế VN sẽ có những bước tiến mới tốt đẹp hơn.

name:            thuyduong
email:           dngyuenthuy37@yahoo.com

Doc bai viet cua a toi thay da qua .Dung la nghanh y bi mang nhieu tieng xau qua, nhung con sau bo dau noi canh da lam hoen o hinh anh cao qui cua nguoi bs. Toi la mot bs dang phuc vu doi tuong nguoi co cong, thay mat cho nhan dan ca nuoc den on dap nghia voi ho, vi vay chung toi luon phai de cao chu duc len hang dau, cuoc song vat chat qua chat vat, nhung van phai lam viec cho het trach nhiem va day tinh thuong, de cho nhung benh nhan o day ho nhan thay rang ho da khong bi Dang va nhan dan lang quen. Vay thi tai sao chung toi lai phai chiu nhung bua diu tu du luan xa hoi, tu nhung nguoi khoac ao trang ma khong co dao duc nghe nhiep???

name:            pham lan phuong
email:           lanphuong0976

Bài viết này giống như trời mưa xuống làm xoa dịu nổi bất bình trong lòng chúng tôi. Chúng tôi  cảm ơn người viết rất nhiều, mong sao các nhà lãnh đạo ngành y xem xét.

name:            Nguyễn Phái Ba
email:           Baphai2009@yahoo.com

Một bài viết đầy thuyết phục, thẳng thắn, và không ngại nói lên suy nghĩ đích thực của mình. Mong sao có thêm nhiều người dám nói và nói đúng như thế này.

name:            phongga79
email:           phong_galang_79@yahoo.com

Ở Vn,ngành y thật sự bị đối xử quá bất công.

name:            Dương Hoài Thương
email:           bshanduongquoc@yahoo.com.vn

Cám ơn anh đã có bài viết hay. Ước gì bài viết của anh được những nhà lãnh đạo cao cấp đọc và suy ngẫm

name:            bs nguyễn hữu hữu
email:           bshuubt@yahoo.com.vn

Anh phải là nhà báo chứ không phải là hiệp sĩ. Nhưng viêtnamnet co đọc trang nay khong hay chỉ có bác sĩ đọc. Tuổi teen gọi là " tự sướng". Cảm ơn PHAN XUÂN TRUNG

name:            Vũ Văn khánh
email:           pasikin_007@yahoo.com

Tôi rất tán thành bài viết này.

name:            Huỳnh Quốc Bảo
email:           huynh_quocbao@yahoo.com

Cam on BS Phan Xuan Trung đa cho em thay được bài viết rất hay. Một lần nữa xin cảm ơn bác

name:            Nguyễn Hoài Nam
email:           dr_hoainam@yahoo.com

Tôi rất đồng ý với quan điểm của tác giả bai viết này. Là một Bác sỹ quân y, bản thân tôi cũng thấy nhiều bức xúc trong vấn đề thu nhập cho bác sỹ hiện nay. Nhất là đội ngũ bác sỹ phục vụ trong quân đội như chúng tôi hiện nay. tôi nghĩ rằng muốn nói gì thì nói nhưng "có thực mới vực được đạo". xin phép tác giả cho tôi copy bài viết này gửi cho các đồng nghiệp của tôi.

name:            DƯƠNG MINH ĐẠT
email:           datgia_dak@ yahoo.com

bài viết rất hay, rất có ý nghĩa

name:            nguyen hoa nam dinh
email:           nguyenhoabv1@yoo.com

bai viet thang than, hay nhung hoi cuc doan. cac bac sy chung ta cu tiep tuc cong viec nhu la cai nghiep cua cuoc doi vay. viec gi phai tranh luan voi y kien thieu hieu biet ve thuc tien xa hoi hien nay cua mot so nha bao va mot so nguoi noi rat hay nhung khong lam nhu noi.

toi la bs nhung toi khong bao gio huong con cai vao nganh y nua .o ta hien nay so nhat nghe lam thay giao thay thuoc roi, di lam kinh te thoi"ngay doanh nhan dang duoc vinh danh nhat ma "

name:            BS HUYNH HOANG CHAU - BV TINH BINH THUAN
email:           chaunhunglinh @yahoo.com

Rất hay, rất buồn, rất xúc động, rất xấu hổ, rất suy tư trăn trở... Sao lại thế ?

Kinh tế xã hội phát triển nhưng đời sống và thu nhập của Bác sỹ mỗi khó khăn, đây là 1 nghịch lý của xã hội việt nam.

Tôi là BS chuyên ngành phẫu thuật thần kinh, đứng mổ 1 ca sọ não ít nhất là 3 giờ, mồ hôi thấm ướt đầm đìa, khoan sọ máu văng tung tóe, nguy cơ lây nhiễm HIV rất cao, trí não căng thẳng từng giây, nhưng nhà nước chỉ trả cho 30.000 đồng 1 ca mổ...

Buồn thật nhưng cũng phải làm vì là cái nghiệp đã mang, động viện mình bằng cách cố gắng cứu người để lấy phước đức cho con về sau, yêu người bệnh mà hoàn thành nhiệm vụ ... Thật buồn tủi , nhưng vẫn tin ở ngày mai sẽ tươi sáng ...

name:            Đ. T. T
email:           dangthanhthe@yahoo.com

Bài viết hay đúng với thực tế hiện nay của đất nước ta. Làm bác sĩ học vừa vất vả vừa lâu hơn các ngành khác nhưng khi ra trường làm việc thì nguy hiểm hơn nhiều "có tiếng mà không có miếng".

Mang danh là bác sĩ rất là sang trọng nhưng thực tế với mức lương 2,34 x 730000 x 92,5% thì tiếng đó có lớn không?

Bác sĩ bây giờ phải ở phòng trọ (không đủ tiền thuê nhà đâu), không biết khi nào mới có nhà công vụ (khoảng 20m2 là được rồi) để an tâm công tác?

Nhà nước có chế độ xây nhà ở cho người có thu nhập thấp nhưng giá hơn 500triệu/căn, là bác sĩ ra trường 5 năm tôi còn chưa dám mơ đên không biết những công nhân làm cách nào để có thể có nhà ở.

Hy vọng chúng ta cần có chính sách đúng và phù hợp để giảm bớt tình trạng "Chảy máu chất xám" đang diễn ra thật nghiêm trọng trong xã hội hiện nay.

name:            nguyen trung hieu
email:           bstrunghieu@yahoo.com

Lãnh đạo ngành y tế ( từ lãnh đạo BV công đến các bác ở bộ y tế) đều là Bs nhưng không có cái tâm của người thầy thuốc, Không có cái tình của người việt nam.

 

name:            nguyễn thị tâm
email:           tamnt60@yahoo.com.vn

Đọc bài viết của anh tôi thấy tâm đắc. Bài viết đã phần nào mô tả được thực trạng hoạt động của ngành y tế hiện nay thông qua các thông tin nhiều chiều nói về ngành y tế.

Tôi cũng là bác sỹ công tác trong ngành y tế cũng gần 25 năm. Hiện nay, thu nhập chính đáng theo quy định được khoảng 5 triệu đồng. Với đồng lương như vậy cũng đủ trang trải mức tối thiểu cho sinh hoạt hàng ngày.

Tôi thiết nghĩ, đất nước ta sau hơn 20 năm đổi mới cũng đã phần nào nâng cao đời sống người dân, trong đó có đội ngũ cán bộ y tế. Nhưng xét riêng về hoạt động của ngành y tế VN thì tôi cũng khá tâm đắc với những nhận xét của bài viết đó là: "Hay thay, những "ông lớn" với đầu óc già nua, xơ cứng, tư duy não trạng bị dừng lại từ 30 năm trước của thời bao cấp được mời phỏng vấn đã phát biểu những lời không hợp thời sự, mang tính giáo điều, thiếu thực tế. Chính những chính sách, tư duy thời đó đã dẫn ngành y tế Việt Nam đến tình trạng "mua vàng - trả bạc" ngày hôm nay.

Mong sao những lãnh đạo ngành y tế ngày nay đừng vì "tôn sư, trọng đạo", "giữ vững lập trường quan điểm" mà đi theo đúng lối mòn chính sách lạc hậu của thời bao cấp gây hậu quả xấu cho danh tiếng ngành y. Hãy tư duy, động não, bắt kịp thực tế để tìm hướng giải quyết chứ đừng ở đó phê phán y đức".

Đúng là hoạt động của ngành y tế trì trệ như hiện nay một phần do cơ chế, nói sâu hơn là việc tham mưu đề xuất sửa đổi chính sách về y tế của cơ quan y tế cấp cao chưa kịp thời đại, đã để các chế độ chính sách của ngành y tế áp dụng từ thời kỳ bao cấp để áp dụng cho thời kỳ kinh tế thị trường như hiện nay.

Nhưng cũng phải công bằng mà nói, đối với hoạt động ngành y tế thì khoảng chục năm gần đây Đảng và Nhà nước ta đã có chính sách mở phát triển hành nghề y tế tư nhân, cán bộ y tế có cơ hội mở phòng khám phục vụ người dân ngoài giờ để tăng thu nhập; đối với các cơ sở y tế công lập được áp dụng cơ chế hoạt động tự chủ tư chịu trách nhiệm về hoạt động tài chính, tổ chức biện chế... một số cơ sở y tế đã bắt kịp cơ chế, xây dựng đề án xã hội hoá dịch vụ y tế phục vụ nhân dân nhằm tăng thu nhập chính đáng cho cán bộ y tế.

Thiết nghĩ, cán bộ y tế hoạt động đúng theo quy định của pháp luật như mở phòng mạch, bỏ công sức phục vụ người dân, hoặc tham gia làm ngoài giờ tại các phòng khám theo yêu cầu tại các đơn vị y tế công lập thì có cuộc sống khá hơn là đúng quy luật.

Điều đáng nói, đáng bàn ở chỗ cán bộ y tế tham gia tiếp tay cho các trình dược viên, công ty dược để kê đơn ăn hoa hồng hoặc tham gia mổ ở các tỉnh lẻ vào những ngày nghỉ có thu nhập cao, sống sung túc. Việc kê đơn ăn hoa hồng của Bác sỹ là vi phạm pháp luật; hoặc việc đi các tỉnh lẻ để đánh quả mổ xẻ vào những ngày nghỉ không có hợp đồng lao động với cơ sở y tế thuê mướn lao động, việc cung cấp dịch vụ về trang thiết bị cho những vật tư y tế thay thế cho ngươì bệnh không được kiểm soát là vi phạm pháp luật về hành nghề. (Ghi chú: Chưa tìm thấy văn bản pháp luật nài nói về các điều này - YKHOANET). Đó là những việc làm "thiếu minh bạch" ở một số bác sỹ và một số cơ sở y tế đã sử dụng bác sỹ phẫu thuật đó. Những việc làm thiếu minh bạch đó cần được chấn chỉnh và đưa hoạt động đó vào đúng các quy định của pháp luật hiện hành.

Song song với việc chấn chỉnh từng cá nhân, đồng thời đẩy mạnh xã hội hoá công tác y tế, huy động nhiều tổ chức, cá nhân tham gia nhằm nâng cao chất lượng khám chữa bệnh cho người dân, nâng cao thu nhập chính đáng cho cán bộ ngành y tế trong tương lai.


Bài viết của PHAN XUÂN TRUNG

Bác sĩ hố hàng
Câu chuyện phòng khám chiều thứ Sáu
Công nghệ thông tin y tế
Dự đoán đã không sai
Dự đoán đã không sai
Giáo dục bác sĩ
Giải pháp nào cho nguồn nhân lực y tế?
Làm Thầy
Mua vàng trả bạc
Màn kịch kọt: Thần đèn dời bệnh viện
Những lợi ích khi ứng dụng CNTT trong bệnh viện
Phiếm luận Phong thủy và sức khỏe
Phản hồi bạn đọc
Phỏng vấn đầu năm 2011
Thư của Dr Jean-Marc Olivé đề ng
Viện phí - làm sao tính
Điều gì sẽ xảy ra vào ngày 1/10?
Ứng dụng CNTT trong quản lý bệnh viện


Trang nhiều tác giả
Trang riêng của Lê Ngọc Dũng
Trang riêng của Lương Lễ Hoàng
Trang riêng của Nguyễn Bảo Trung
Trang riêng của Nguyễn Hoài Nam
Trang riêng của Nguyễn Hữu Đức
Trang riêng của Nguyễn Văn Tuấn
Trang riêng của Nguyễn Ý Đức
Trang riêng của Nguyễn Đình Nguyên
Trang riêng của Phan Xuân Trung
Trang riêng của Đỗ Hồng Ngọc
Trang riêng của Đỗ Minh Tuấn