Chiều
Trái bắp nướng
Mẹ cho giờ ra chơi - trường làng – con đón mẹ – phiên chợ chiều
Cái mưa xứ Huế,
Dai – lạnh – co ro. Con đánh mất cặp sách chỉ vì một túi kẹo đậu phụng bọc da đường
Trường tiểu học
Buồn thối ruột gan mỗi kỳ hoa phượng nở – ve sầu nức nở
Trường trung học
sân trường – hàng cây bàng cổ thụ – thằng học trò quỷ sứ đánh đu như tặc zăn
Sắc tím nhàn nhạt
bên cửa sổ - màu áo hoa cà cô gái hàng xóm quyến rủ hôm nào
Chiến tranh
Khi con tròn mười tám – sau chiến trận Huế Mậu Thân – nhập học – lũ bạn đứa còn đứa mất – nhìn nhau – ngơ ngáo – mày, nó phe ai?
Đại Học
Hào quang một ông bác sĩ danh giá rạng ngời một thời chìm nghỉm
Lại chiến tranh
Liên miên – liên miên – áo thư sinh - một nửa đèn sách – một nửa ì ầm tiếng súng trận vọng về.
Bác sỹ
Rừng Tây Nguyên bạt ngàn xa lạ cọp beo – mãi miết cái ống nghe, cái xy lanh đi hàn gắn từng nỗi đau
Doctor Zhivago
Một trí thức nhọc nhằn giữa bao trái lòng
Ngoảnh lại
Chiều đến tự bao giờ – như giấc mơ sau bao ngày miệt mài mở mắt cho người thấy ánh bình minh
Chiều xuống
Ô kìa, đám mây trời có bà mẹ ôm con úa sầu ủ rủ
Từng nông dân kẽo kẹt bánh xe bò – về đâu – về đâu?
Nỡ nào dứt áo mà đi?
Chiều xuống
Ô kìa – sao tôi khóc – sao vẫn là tôi – ai là đứa trẻ xin mẹ trái bắp nướng ngày nào – ai là bác sỹ – ai là nông dân : vẫn là tôi ! của ngày nào !